Amanfayun

Ngôi làng nghỉ dưỡng độc đáo

Amanfayun là khách sạn nằm trong khu di sản thế giới UNESCO của Hồ Tây, Quảng Châu, Trung Quốc. Nơi đây từng là một làng nông nghiệp nghèo. Khi Hồ Tây, Trung Quốc chính thức trở thành một di sản thế giới của UNESCO, cũng là lúc ngôi làng Amanfayun trở mình, từ một ngôi làng nông nghiệp khiêm tốn, nơi sinh sống của những người trồng chè, thành khu nghĩ dưỡng giữa lòng di sản với 46 ngôi nhà.

Thức giấc canh ba

Những nét chữ uốn lượn trên bức hoành phi trang hoàng cho những bức tường kính, phản chiếu trên đó là nhưng nhánh cây đúng đưa bên ngoài. Bài kinh kệ buổi sáng ngân vút trong không gian sáng sớm.

 

Khi tiếng trống vang lên cũng những tiếng chuông ngân, cũng là lúc sương mù trong không khí dần tan đi, theo làn gió thoảng thổi qua thung lũng trà, mang theo hương thơm bay khắp không khí. Giữa những ngọn núi và rừng tre còn say ngủ, Amanfayun đã thức giấc khi trời vừa nhập nhẹm sáng.


Chủ đầu tư phục hồi những con đường theo lối Giang Nam cổ xưa dẫn qua các gian hàng, sửa sang lại những ngôi nhà cổ theo lối xưa với gỗ và nứa đan.

Kiến trúc nơi đây mang theo sự bình yên, giản dị, với ngôi nhà quay ra mặt sân chung nhỏ và cánh rừng phía trước.

Du lịch ẩn cư

Nếu đến Amanfayun, bạn sẽ thức dậy mỗi ngày giữa những khu rừng và tiếng chuông từ tu viện gần đó. Ngôi làng với kiến trúc cổ xưa và những cánh đồng xanh tươi bao quanh.

Nếu bạn thức dậy thật sớm, đi bộ ra ngoài, có 5 nhà hàng và khoảng bảy ngôi đình xung quanh làng để bạn có thể dừng chân.

Ngoài ra, ngôi làng còn có một dòng suối nhỏ với lối trang trí đậm chất Phật Giáo. Mọi thứ dường như kéo bạn dậy sớm hơn mỗi buổi sáng tại Amanfayun.

Kiến trúc cổ xưa nguyên vẹn ngàn năm

Khu nghỉ dưỡng vẫn giữ nguyên cấu trúc của một ngôi làng, với những khách điếm và quán ăn cách nhau quãng ngắn. Dưới mái nhà đậm nét Trung Hoa, chúng tôi được phục vụ bữa sáng theo kiểu Trung Hoa truyền thống.


Một chuyến đi dạo ngắn đến khu rừng gần đó. Cây cối vẫn giữ nguyên vẹn sự hoang sơ, cổ kính với mặt đất phủ rêu. Bóng những người hái chè đội những chiếc mũ nhấp nhô hoà cùng bóng dãy núi phía xa xa. Một sự gắn kết chưa đổi qua trăm năm. Một thứ niềm vui giản dị.